Tin mới từng phút từ rất nhiều nguồn.
Vé tàu
2022
Bắc Nam, Địa phương https://www.vetau247.com

Tôi lấy chồng xa bố mẹ đẻ không cho của hồi môn, đang tủi thân muốn khóc thì mẹ chồng đưa ra yêu cầu quái đản

Tâm sự 28/09/2022 - 09:54

Quê tôi ở một ngôi làng xa xôi, bố mẹ đều là những người nông dân chân chính. Nuôi 3 đứa con ăn học, bố mẹ phải chịu nhiều vất vả và khổ sở. Tôi là chị cả trong nhà nên ngoài việc học tôi thường xuyên giúp đỡ bố mẹ chăm em, dọn việc nhà. Khi tốt nghiệp cấp 3, tôi không thi đại học mà đi kiếm việc làm thêm với mong

Quê tôi ở một ngôi làng xa xôi, bố mẹ đều là những người nông dân chân chính. Nuôi 3 đứa con ăn học, bố mẹ phải chịu nhiều vất vả và khổ sở. Tôi là chị cả trong nhà nên ngoài việc học tôi thường xuyên giúp đỡ bố mẹ chăm em, dọn việc nhà. Khi tốt nghiệp cấp 3, tôi không thi đại học mà đi kiếm việc làm thêm với mong muốn phụ giúp gia đình.

ADVERTISEMENT

Lên thành phố tìm việc, rất may tôi được nhận làm công nhân của một nhà máy lớn với mức lương ổn định. Hàng tháng tôi tiết kiệm được một chút, cũng gửi về cho bố mẹ nuôi em. Thời gian trôi đi nhanh chóng, tôi cũng đã 27 tuổi.

Đến tuổi bạn bè cùng trang lứa đều lập gia đình thì tôi vẫn chưa một mảnh tình vắt vai. Lúc đó, em gái tôi vừa trúng tuyển đại học, tôi muốn đi làm thêm vài năm nữa để trang trải cho gia đình, nhưng bố mẹ tôi khuyên tôi nên lo chuyện chồng con. Mẹ tâm sự: “Con hi sinh cho gia đình và các em thế là đủ rồi, giờ con phải tạo dựng cuộc sống của riêng mình”.

Nhiều năm qua, làng quê tôi cũng phát triển nhanh chóng nhờ đô thị hóa. Bố mẹ muốn tôi về quê để lấy chồng gần nhà, tiện qua lại. Nhưng số phận lại không như ý, tôi tình cờ gặp chồng ở thành phố. Anh cũng là dân nơi khác lên làm ăn. Qua lời anh kể thì gia đình cũng ở mức bình thường, bố mẹ dễ tính và thân thiện.

Video đang HOT

Tôi lấy chồng xa bố mẹ đẻ không cho của hồi môn, đang tủi thân muốn khóc thì mẹ chồng đưa ra yêu cầu quái đản - ảnh 1 ADVERTISEMENT

Sau 6 tháng yêu, tôi thấy chồng là người thẳng thắn và trung thực nên đồng ý cưới. Anh cũng bàn bạc rằng cưới xong, hai đứa về quê anh làm ăn chứ không thuê nhà ở thành phố nữa. Tôi cũng đồng lòng vì dẫu sao sống ở quê vẫn dễ chịu hơn nơi đô thị xa hoa này.

Khi tôi về báo cáo với gia đình, bố mẹ phản đối lắm vì bảo con gái lấy chồng xa sẽ khổ. Tôi làm căng lên thì mẹ tuyên bố sẽ không cho một đồng của hồi môn nào nếu tôi cứ làm theo ý mình. Thế là đám cưới được tổ chức trong diện thân mật. Đúng như lời mẹ tuyên bố, lúc tôi lên xe hoa về nhà chồng, tôi không được bố mẹ cho lấy một vật kỉ niệm nào.

ADVERTISEMENT

Về đến nhà chồng, bố mẹ chồng chào đón nhiệt tình. Nhưng trong bữa cơm đầu tiên, tôi thấy tủi thân lắm vì nhớ nhà, lại nghĩ cảnh bao năm đi làm để phụ giúp bố mẹ, giờ ông bà lại không cho tiền của. Lúc ngồi ăn cơm tôi phát khóc. Tưởng mẹ chồng an ủi nhưng ai ngờ bà bỗng bảo: “Con có bao nhiêu tiền mừng và của hồi môn thì đưa hết đây cho mẹ, mẹ giữ hộ cho. Lấy chồng xa phải theo cái lệ của nhà chồng, mẹ giữ thôi chứ không chi tiêu đến”.

Trước khi cưới, tôi đúng là có được số vốn 300 triệu tiền tiết kiệm dắt lưng chứ không có của hồi môn. Giờ mẹ chồng đưa ra yêu cầu quái đản như thế, tôi nhất định không đồng ý. Tiền của tôi thì tôi phải là người nắm giữ chứ.

Tôi thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình, mẹ chồng bảo tôi láo không nghe lời. Nhưng rõ là vô lý lắm, chưa gì bà đã “phủ đầu” tôi như vậy nhưng chắc chắn tôi không phải đứa dễ bắt nạt. Những ngày tiếp theo tôi phải sống sao với mẹ chồng cho yên ổn đây?

(Xin giấu tên)

Ngày tôi theo chồng, bà ngoại mở túi tặng một thứ mà tôi khóc ròng

Tôi lấy chồng xa bố mẹ đẻ không cho của hồi môn, đang tủi thân muốn khóc thì mẹ chồng đưa ra yêu cầu quái đản - ảnh 2

Khi tôi thông báo chuyện lấy chồng xa, bà ngoại gần 80 tuổi của tôi cứ ngồi thẩn thờ. Đôi lúc, bà chẹp miệng, lẩm bẩm: "Cái Chít lấy chồng rồi. Chồng gần không lấy lại lấy chồng xa...". Tôi biết bà buồn. Tôi cũng buồn lắm. Nhưng chuyện yêu đương, cưới hỏi, tôi cũng không thể làm khác được.

ADVERTISEMENT

Ngày cưới, tôi mặc váy cưới, lộng lẫy vào phòng chào bà trước khi lên xe hoa về nhà chồng. Người phụ nữ gầy còm, lưng còng, bỏm bẻm nhai trầu ngồi trước mặt tôi đây là cả bầu trời tuổi thơ của tôi. Hồi đó khổ, bố mẹ tôi đi làm nương làm rẫy suốt ngày, chỉ có ngoại chăm chút chị em tôi lớn lên. Tôi học đại học, mỗi lần về thăm bà lại giục cưới vì sợ không được nhìn tôi mặc váy cưới cô dâu. Thế mà ngày này đến, tôi lại nặng trĩu cả lòng.

Tôi ôm lấy ngoại. Bà cười hiền từ đẩy nhẹ tôi ra. Bà bảo sợ bẩn váy cưới của tôi. Rồi bà cẩn thận mở cái túi vải nhỏ đã đeo theo bên người hàng chục năm trời. Tay bà run run lấy ra một chiếc nhẫn cũ kĩ đưa cho tôi. "Bà chẳng có tiền, chỉ có thứ này thôi. Con cầm lấy. Quà cưới của bà đấy".

Nhìn chiếc nhẫn, tôi khóc ròng. Đây là kỉ vật cuối cùng của ông ngoại tôi. Bà giữ chiếc nhẫn, nâng niu như báu vật suốt mấy chục năm nay. Vậy mà giờ, bà lại trao nó cho tôi.

ADVERTISEMENT

Bà vuốt nhẹ khuôn mặt tôi rồi hối tôi mau ra làm lễ. Suốt chặng đường đưa dâu hàng trăm km, tôi khóc nấc vì món quà quý giá mà ngoại tặng mình.

Tự dưng tôi trào lên nỗi ân hận và xót xa. Câu thở dài của ngoại lại văng vẳng bên tai: "... Chồng gần không lấy, lấy chồng xa...".

Mới sinh 1 tháng mẹ chồng đã cho ra ở riêng, lúc mở thùng gạo ra tôi thở dài hiểu lý do Nhiều lúc tôi than thở với chồng, anh lại bênh bố mẹ, bảo tôi làm gì phật ý thì ông bà mới thế, họ hiền lành chẳng có vấn đề gì. Vợ chồng tôi trước đây gặp và yêu nhau khi đang lao động bên Hàn Quốc. Những...

Chia sẻ